Cơ thể mảnh mai của Dụ Cẩn Ngôn càng thêm cứng đờ, nếu chỉ là bôi thuốc thông thường, cậu đương nhiên sẽ không bài xích hay chống đối, nhưng vấn đề là cậu không hề bỏ lỡ ánh mắt vừa rồi của Lâm Tri Dụ. Đó là một ánh mắt đầy xâm lược và chiếm đoạt. Dụ Cẩn Ngôn tuy chưa từng trải sự đời, nhưng không có nghĩa là cậu ngây thơ, vén áo lên trước mặt một người đã có ý đồ với mình, chẳng khác gì một con cừu non tự dâng mình vào miệng sói dữ.

Hàng mi của Dụ Cẩn Ngôn bất an khẽ run rẩy, cậu không vén áo của mình lên, mà đưa tay về phía Lâm Tri Dụ, muốn nhận lấy thuốc trong tay hắn.

“...Tôi tự làm được.”

Thế nhưng bàn tay đưa ra của Dụ Cẩn Ngôn lại bị Lâm Tri Dụ tránh đi, cậu chỉ nắm lấy khoảng không. Lâm Tri Dụ lại lặp lại lời vừa rồi, giọng điệu nhàn nhạt nhưng đầy uy quyền và không cho phép từ chối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play