Dụ Cẩn Ngôn hiểu rất rõ, đó không phải là vài bóng người, mà là vì trước mắt cậu quá mờ, một bóng người xuất hiện hình ảnh bị chồng lên. Nhưng bóng người đó cao lớn, trông không giống con người. Dụ Cẩn Ngôn cố gắng nhìn cho rõ, nhưng không cách nào nhìn rõ được, chỉ có thể thấy bóng người đó ngày càng tiến lại gần cậu.
Đó tuyệt đối không phải là người, con người không thể cao lớn như vậy. Nó giống với con quái vật mà Hứa Thanh Hòa đã mô tả trước đây. Nỗi sợ hãi cái chết khiến tim Dụ Cẩn Ngôn đập thình thịch, gần như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, cậu cố nén cảm giác choáng váng trong đầu, chống tay xuống đất muốn đứng dậy.
Thế nhưng cậu quá chóng mặt, vừa mới đứng lên được một nửa, lại giống như bị hạ đường huyết, trước mắt tối sầm, lại vô lực ngã ngồi xuống. Di chứng của việc uống thuốc không chỉ là sẽ gây ra ảo giác, mà còn không thể vận động mạnh. Chỉ tiếc là Dụ Cẩn Ngôn biết quá muộn, cậu đã không còn sức lực và cơ hội để chạy trốn.
Cho dù cậu cắn chặt môi dưới, đầu ngón tay dùng sức siết vào lòng bàn tay, muốn dùng cơn đau để kích thích bản thân tỉnh táo nhưng vẫn vô dụng. Cậu vẫn không thể lấy lại được một chút sức lực nào. Hơn nữa, vì cậu cố ý tránh né nên đã chọn một góc khá xa, nơi đây sẽ không có bất kỳ ai đi qua, cũng sẽ không có ai phát hiện ra cậu.
Cậu có lẽ sẽ chết trong im lặng.
Thực tế cũng đúng như Dụ Cẩn Ngôn đã đoán, người đang từ từ tiến đến gần cậu, chính là con quái vật chỉ xuất hiện vào lúc rạng sáng. Khán giả trong phòng livestream khi nhìn thấy con quái vật bước ra từ cánh cửa màu đen, dòng bình luận lập tức khựng lại, giây tiếp theo bùng nổ.
【A a a!!! Chuyện gì thế này!? Con quái vật này không phải đã tan chảy rồi sao!? Sao nó còn sống!?】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT