Văn phòng viện trưởng nằm ở tầng năm, góc hành lang có một thang máy đi thẳng lên. Dụ Cẩn Ngôn thấy bóng lưng viện trưởng khuất dần sau khúc ngoặt, liền cố tình bước chậm lại, định chờ chuyến thang máy tiếp theo.
Nhưng vừa đi tới thì cậu đã thấy viện trưởng vẫn đứng ngay đó, ngón tay ấn giữ nút đóng mở cửa, hiển nhiên là đang đợi cậu cùng đi. Thân hình mảnh khảnh của Dụ Cẩn Ngôn khẽ cứng lại, song cuối cùng vẫn chỉ có thể cắn răng bước tới.
“Cảm ơn viện trưởng.”
Viện trưởng mỉm cười, dịu dàng như bậc trưởng bối quan tâm vãn bối: “Không có gì, vào đi.”
Thang máy cũng không chật, bảy tám người chen được, nhưng viện trưởng lại đứng ngay chính giữa. Dù Dụ Cẩn Ngôn chọn đứng chỗ nào, khoảng cách với anh ta cũng rất gần. Lông mi cậu khẽ run, không do dự bước thẳng vào sâu nhất, lựa chọn đứng phía sau lưng viện trưởng. Nếu thật sự xảy ra chuyện, ít ra cậu còn có cơ hội xoay người phản ứng.
Cửa thang máy khép lại. Con số tầng chậm rãi nhảy lên, không gian hẹp hòi rơi vào yên lặng. Ba mặt vách thang máy đều là gương, phản chiếu thành mấy cái bóng người chồng lên nhau.
Vì cậu đứng ở phía sau, không thể thấy nét mặt viện trưởng, cũng chẳng bắt được ánh mắt anh ta lúc này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play