Dụ Cẩn Ngôn dựa lưng vào cửa phòng bệnh, tim không ngừng chìm xuống. Nếu người mà viện trưởng đang tìm thực sự là cậu, vậy thì cậu chắc chắn sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm.
Viện tâm thần Tây Sơn chỉ lớn chừng này, tìm không thấy trong đám bác sĩ thì tiếp theo chỉ có thể lục soát đến nhân viên khác hoặc bệnh nhân. Dụ Cẩn Ngôn không hề ngây thơ mà cho rằng viện trưởng không tìm được thì sẽ thôi. Đã rầm rộ tập hợp như vậy, thì tám chín phần là không tìm đủ người thì không dừng lại.
Một khi bị lôi ra, việc cậu cải trang thành bác sĩ sẽ bại lộ hoàn toàn. Mà khi đó cậu chắc chắn sẽ chết.
Hàng mi dài của cậu khẽ run, trong đầu điên cuồng tính toán. Cuối cùng, cậu chọn được một con đường ít rủi ro nhất: để “bị tìm thấy” với thân phận bác sĩ thực tập Tống Viễn.
Nếu viện trưởng không tìm cậu, thì càng hay. Nếu tìm, thì ít ra cậu cũng không bị lộ thân phận giả, đồng thời còn có thể biết rốt cuộc việc tập hợp lần này là vì điều gì. Rủi ro duy nhất chính là bị Lâm Tri Dụ nhận ra.
Dù sao Lâm Tri Dụ cũng là bác sĩ chính thức ở đây, chắc chắn sẽ có mặt trong buổi tập trung. Đến lúc đó, cậu có thể bị hắn nhìn thấu. Nhưng trong Tây Sơn có nhiều bác sĩ như vậy, chỉ cần chen mình vào đám đông, chưa chắc hắn đã chú ý tới.
Sau khi phân tích xong lợi hại, Dụ Cẩn Ngôn lập tức lặng lẽ quay về phòng thay đồ. Đa số bác sĩ đều đã đi sang tòa A, nơi này giờ trống trơn, không một bóng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT