_ Tạm biệt, con trai ta. Chúc con hài lòng với cuộc chơi này.
Khóe miệng Lucius cong lên một nụ cười nhợt nhạt, nhìn con trai mười một tuổi của mình. Draco kiêu căng gật đầu, hắn rõ ràng ý cha mình. Đúng là phải chơi thật vui, cha của hắn còn mang cả linh hồn của Chúa Cứu thế và tên người hầu kia tới đây mà.
_ Rắn con, yên tâm mẹ sẽ nhớ gửi kẹo con thích ăn nhất.
Narcissa cũng không quên nhìn sắc mặt chuyển màu của con trai mình, quá là thú vị ấy chứ. Mấy ngày hôm trước khi rắn con khôi phục kí ức, phản ứng thật đúng là dọa hai người họ. Nó kéo tay Lucius không chịu bỏ, còn bắt Lucius ngồi với nó cả buổi tối. Cũng may cha đúng dịp đi nghỉ phép, mấy ngày nay rắn con cũng bình tĩnh lại. Đương nhiên nó cũng đã tự hỏi rõ ràng nên bắt đầu cuộc đời học tập một lần nữa như thế nào, đồng thời nên dùng phương pháp “chơi đùa thả lỏng” nào cho thích hợp.
Draco đi tới một toa xe trống, ngồi xuống, làm một kí hiệu ở cửa. Pansy và Zabini sẽ tìm được chỗ này, Goyle và Crabbe chắc cũng không vấn đề.
_ Đã lâu không gặp, Draco.
Mái tóc ngắn của Pansy càng làm nổi bật khuôn mặt đáng yêu hoạt bát của cô bé. Cũng may mà nó không quên lễ nghi quý tộc – vẫn nhớ phải gõ cửa, được Draco cho phép, mới tiến vào. Draco đứng dậy giúp Pansy cất hành lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play