Một năm trước Sirius bị gia tộc đuổi cổ đã từng là chuyện ầm ĩ một thời dài ở Hogwarts. Mọi người thật không ngờ lần này gia tộc Black lại trục xuất một thành viên trong gia đình, là Andromeda học năm thứ bảy. Nguyên nhân vì nàng phản bội quy định cơ bản của gia tộc máu trong: lựa chọn một bạn đời máu trong. Đối với gia tộc Black mãi mãi thuần huyết mà nói thì đây là một điều không thể tha thứ. Dãy bàn Slytherin chìm trong im lặng, mọiánh mắt đổ dồn lên người Andromeda trong chốc lát, sau đó nhìn sang Narcissa và Regulus.
Quý tộc bạch kim không nói gì, ngược lại Regulus thật bình tĩnh đứng dậy, làm một nghi lễ tao nhã với quý tộc bạch kim, hy vọng quý tộc bạch kim có thể cho phép cậu ta dẫn năm thứ nhất đi học. Lớp học đầu tiên là lớp học bay, phải chuẩn bị trước. Quý tộc bạch kim gật đầu, Regulus trưởng thành rất nhanh. Regulus lại quay về phía Narcissa, gật khẽ, cũng không thèm để ý Andromeda mặt mũi tái nhợt, đôi mắt sưng đỏ. Narcissa không thèm ban ơn cho Andromeda lấy một ánh mắt. Đời này sống lại nàng cũng từng muốn để cho Andromeda bình thường một chút. Không nói tới việc có thể nâng đỡ gia tộc Black tiến lên một bậc hay không, nhưng chí ít miễn cho Black chịu một kích chí mạng. Nhưng cuối cùng nàng vẫn phải buông tay. Andromeda nhìn như dịu dàng ít nói, nhưng so với Bella kiêu căng phách lối, đáy lòng của nàng ta vẫn khiến cho người khác nhìn không thấu, khó có thể phỏng đoán hay lý giải. Nếu Andromeda ăn hỏi với quý tộc rồi vì tình yêu mà vứt bỏ gia đình và gia tộc, thì Black sẽ càng chẳng còn mặt mũi gặp người khác nữa, chứ đừng nói gì đến uy tín. Nhất là trải qua vài lần nàng thử dò hỏi, Andromeda căn bản không có ý thức của một thành viên trong gia tộc. Cho dù lúc này gia tộc đã có Regulus, những cô gái như Narcissa và Andromeda không có tư cách kế thừa gia tộc, nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ thích gì làm nấy. Tất cả mọi thứ các nàng có: cuộc sống ưu việt, pháp thuật cao siêu và kiến thức trí tuệ đều là gia tộc ban cho. Các nàng chiếm được nhiều như vậy, cũng phải chuẩn bị tư tưởng kính dâng lên gia tộc hết thảy các nàng có.
Đời trước tuy rằng Bella điên cuồng, thậm chí vì Chúa tể Hắc ám tấn công, chèn ép Lucius, nhưng vẫn lưu lại một chút quan tâm dành cho Draco, chưa bao giờ làm ra cái hành vi đuổi cùng giết tuyệt với Malfoy. Nhưng mà Andromeda hoàn toàn không giống vậy. Nàng ta thậm chí còn chưa từng tham gia tang lễ ba chỉ vì bận đi hẹn hò với thằng Muggle kia, sau này cũng không đi tham dự tang lễ mẹ và những người lớn tuổi trong nhà. Ngoại trừ tức giận và thù hận, Narcissa không có cảm xúc gì khác. Đối với Snape, nàng còn có thể kiềm chế và tỏ ra bình tĩnh, nhưng đối với Andromeda, không ra tay với nàng ta và Muggle kia đã tiêu hao mọi nỗ lực và sự kiềm chế của nàng rồi. Nàng thực sự rất sung sướng để cho Andromeda nhìn coi tình yêu cố chấp của con gái nàng ta.
Lần đầu tiên trong ánh mắt Narcissa không có sự dịu dàng – Nàng nhìn Andromeda tựa như một kẻ đã chết. Sự từng trải trong linh hồn làm cho nàng có một loại thần thái uy nghiêm, không cho phép ai khinh nhờn. Andromeda nhìn ánh mắt của em gái, cảm giác như bị người ta nhìn thấu mọi tâm tư trong lòng, khiến cho nàng chật vật không chịu nổi. Lúc này Sirius đang lắng nghe nỗi muộn phiền của James Potter rồi hiến kế cho cậu bạn. Sau đó hắn còn tính toán đi dạy dỗ thằng nào để xả bớt cơn bực bội, dùng cách nào mới có thể khoe khoang ra chiến công của mình. Từ đầu tới cuối, Sirius không thèm nhìn Andromeda lấy một cái. Giữa các Slytherin trao đổi ánh mắt, xem ra các thành viên Black đã thể hiện thái độ rõ ràng. Andromeda chỉ còn là một máu trong bình thường, đã thế còn là một tên phản bội máu trong. Ánh mắt Dumbledore lại vui mừng khi nhìn về phía Andromeda, cô gái quý tộc này nguyện ý phá vỡ giới hạn. Có phần dũng cảm này, xem ra quyết định lúc trước của Nón phân loại sai lầm rồi.
_Cissy, ánh mắt của em chỉ nên dành cho chồng tương lai của em mà thôi. Mấy kẻ không đáng ấy, cần gì phải để ý.
Quý tộc bạch kim thấy tình hình ổn định rồi thì vội vàng ôm lấy vợ mình an ủi, thanh âm không lớn nhưng mỗi người đều nghe rõ. Vài người năm thứ bảy đã bắt đầu rục rịch. Năng lực của Andromeda vốn không mạnh, bọn họ chỉ kiêng kị gia tộc Black nên mới không ra tay. Muốn đứng vững trong Slytherin không chỉ cần năng lực cá nhân xuất chúng, có đôi khi còn xét tới thế giới gia đình sau lưng họ, hai điều này thường không thể phân chia rõ ràng. Andromeda vốn chính là con mèo khoác da hổ, hiện tại tầng da hổ đã bị chính cô ta vứt đi, như vậy cũng đừng trách bọn họ chèn ép.
Jethro nhìn Andromeda hồn nhiên đối mặt với những tâm tư thâm hiểm kia, khóe miệng cong lên một nụ cười khinh miệt. Thế giới này mạnh được yếu thua đã là quy luật không đổi từ xưa đến nay. Nói Slytherin bọn họ lạnh lùng cũng được, vô tình cũng tốt, chỉ có người tài có thể chống đỡ những đả kích này mới có tư cách đứng ở tầng đỉnh, mới có tư cách làm cho gia tộc tự hào về bọn họ, bằng không cũng chỉ có thể bị vứt bỏ. Hắn vẫn luôn nhớ rõ đám chú bác họ hàng đối với nhà mình như hổ rình mồi, trước đây có một lần hắn thiếu chút nữa bị ám sát. Bắt đầu từ ngày đó, hắn chỉ biết những người như bọn họ không có tư cách khờ dại, không có tư cách hưởng thụ thơ ấu, mà chỉ có huấn luyện gia tộc từ ngày này qua ngày khác, tất cả đều vì bọn họ và gia tộc mà bọn họ đại diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT