Phương Sở Ninh không rõ những lời đồn thổi này từ đâu ra, bèn hỏi Cao Quỳnh.
"Còn không phải do hôm trước cậu không hề cự tuyệt khi người ta đưa nước với khăn lau mồ hôi cho cậu, nên mọi người mới đồn là hai người đang hẹn hò đó."
"Lau mồ hôi ư?" Phương Sở Ninh ngơ ngác, "Cậu ấy lau mồ hôi cho tớ lúc nào vậy?"
"Cậu bị mất trí nhớ hả? Hôm trước cậu cứ như người mất hồn, suýt thua cả tớ khi chơi tennis, cậu quên rồi sao?"
Phương Sở Ninh nhíu mày suy tư, vẫn không thể nhớ ra mấy ngày qua mình đã làm những gì. Cô quay đầu lại nhìn cậu nam sinh sau bàn, cậu ta cũng vừa lúc ngước lên và chạm mắt với cô, nhưng chỉ trong tích tắc, cậu đã vội vàng dời tầm mắt đi. Vành tai cậu đỏ bừng như muốn rỉ máu.
Thấy cậu ta lại thẹn thùng đến mức này, Phương Sở Ninh cũng cảm thấy ngại ngùng nên không tiện hỏi thêm.
Sau giờ học, lớp trưởng, Từ Mục Chu và cô tập trung trong phòng hội trưởng để thảo luận về buổi biểu diễn văn nghệ của trường. Nhưng Phương Sở Ninh cảm thấy mình cứ như người thừa, không thể chen lời vào.
Lớp trưởng hào hứng: "Tớ nghĩ lớp mình có thể diễn một câu chuyện cổ tích quen thuộc, nhưng cải biên một chút để tạo sự mới mẻ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT