Về đến nhà, Phương Sở Ninh không có thói quen đi ngủ sớm. Cao Quỳnh đã say mềm, không thể chơi game được nữa, nên cô rủ cậu bạn thường xuyên “cày đêm” cùng.
Trong trận game, cậu bạn kia bỗng nhiên mở mic.
“Muộn thế này rồi cậu vẫn chưa ngủ à?”
Giọng nói là kiểu giọng thiếu niên trong trẻo, sảng khoái, khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Phương Sở Ninh gõ chữ trả lời: “Tớ ngủ muộn hơn chút.”
“Ồ, vậy tớ cũng ngủ muộn hơn chút, dù sao mai cũng không phải đi học.”
Phương Sở Ninh không trả lời cậu ta nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT