Bùi Dư Thanh ngậm miệng, còn ra vẻ đứng đắn, kéo tay Trình Tư Viễn ra, khiển trách: "Đang lái xe, đừng lộn xộn."
Tay bị Bùi Dư Thanh giữ chặt, chút hơi lạnh từ tay anh khiến Trình Tư Viễn không thể chịu được, không nhịn được co ngón tay lại, từ từ rụt về, vừa bực bội vừa xấu hổ, nghiêng đầu áp vào cửa kính xe.
Chị cậu thật sự rất quan tâm cậu, nhưng quan tâm kiểu này thì quá đáng rồi!
Nếu thật sự nói với cậu thì còn đỡ, đằng này người trong thân thể cậu bây giờ là Bùi Dư Thanh, còn phải từ Bùi Dư Thanh thuật lại — nghĩ đến đây, cậu vô thức lấy đầu gõ vào cửa kính xe một cái, từ cổ họng phát ra tiếng r*n rỉ.
Trong mắt chị cậu, cậu rốt cuộc là hình tượng gì chứ! Cậu đã độc thân lâu như vậy, có cần phải vội vã đến thế không?
Và với câu nói đó của chị cậu, Bùi Dư Thanh lại sẽ nghĩ về cậu thế nào đây!
Họ hôm nay chỉ là đi chụp chim, không phải hẹn hò, cũng sẽ không sau khi hẹn hò... cái đó!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT