(Chương này tác giả kêu 3 gộp 1, 35k chữ, mình cũng làm biếng tách chương vì lười sửa stt các chương khác nên làm luôn trong 1c:))))))
Bồn tắm lạnh, trên đó còn dính những giọt nước bắn ra từ lúc cậu tắm, thấm lên người cậu, rồi chảy xuống bắp chân, nơi đó có cảm giác lạnh và ngứa, như một cái vuốt ve nhẹ nhàng.
Yết hầu Trình Tư Viễn lên xuống, hô hấp không thuận làm não thiếu oxy, cậu chỉ ngơ ngác nhìn Bùi Dư Thanh, khó khăn tự hỏi câu nói kia của Bùi Dư Thanh là có ý gì.
Anh ta xử lý cái gì?
Cơ thể của anh ta, anh ta đến xử lý, hình như không có vấn đề gì. Nhưng hiện tại, người ở trong cơ thể anh ta không phải là mình sao? Anh ta muốn xử lý cái gì?
Trình Tư Viễn lặp đi lặp lại việc khởi động lại và "đơ máy", cuối cùng vẫn không nghĩ ra điều gì, vẫn chỉ nhìn Bùi Dư Thanh.
Hơn hai mươi năm kinh nghiệm sống đã tạo cho cậu thói quen tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Trước đây đều có bố mẹ và người nhà giúp cậu xử lý những tình huống khó khăn. Nhưng bây giờ, Bùi Dư Thanh cười nhẹ nhàng, sờ mặt cậu, lặng lẽ làm cho tình huống càng thêm rối loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT