Vẫn như thường lệ, chiếc xe dừng lại ở ngã tư, không tiến sâu vào khu biệt thự. Phù Thầm đưa Chúc Dĩnh Đình về đến gần nhà, vẫy tay từ xa rồi nhìn theo bóng cậu ấy rời đi.
Trời đã tối mịt, trở về căn nhà trống vắng, tiếng ồn ào náo nhiệt từ khu chợ đêm dưới phố vọng vào qua ô cửa sổ.
Phù Thầm chưa đói lắm nhưng sự lười biếng lại trỗi dậy, cậu bắt đầu nằm ườn trên chiếc đệm lười giá rẻ, giơ điện thoại lên. Nhìn chằm chằm vào màn hình số dư tiết kiệm bằng không, cậu lại cảm thấy một sự nhẹ nhõm khó tả.
Thật ra…
Lần này khác hẳn những lần trước.
Cậu không chủ động nhắn tin nhưng Chúc Dĩnh Đình vẫn gọi điện tới, hỏi cậu đã về nhà chưa. Cậu ấy nói đã nhận được tiền chuyển khoản rồi không gian chìm vào một sự im lặng kéo dài.
Phù Thầm cảm thấy sự bối rối này không hề đến muộn chút nào.
Phù Thầm lên tiếng trước: “...Xin lỗi.”
Chúc Dĩnh Đình cười nhẹ: “Không cần xin lỗi, là tôi không nên thổ lộ vào lúc đó. Vừa giúp cậu trả tiền thuốc men, cứ như cố ý gây áp lực cho cậu vậy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT