Hoàng Thiên Hóa lại ăn xong một bát thịt viên chiên do người đàn ông mua tới. Theo lý mà nói, bọn họ vốn là người qua đường, cũng nên chia tay.
Hoàng Thiên Hóa cúi đầu ôm lấy bát, trong lòng rất không muốn rời đi.
Hoàng Phi Hổ cúi đầu nhìn thiếu niên, trong mắt lay động chút ánh sáng. Đứa nhỏ này cho hắn cảm giác rất quen thuộc.
Hắn cũng không muốn chia tay với thiếu niên, bèn mở miệng hỏi: “Hôm nay ta không có việc gì, ngươi có muốn cùng ta đi dạo trong thành một vòng không?”
Hoàng Thiên Hóa nghe vậy đôi mắt đều sáng lên, hắn vội vàng gật đầu. Nghĩ đến người đàn ông có khả năng sẽ phải tiêu tiền vì hắn, hắn vội vàng lấy linh bảo từ trong túi Càn Khôn ra, “Ta không có tiền, những thứ này xem như là trả lại cho đại nhân...”
Hắn vừa mới lấy linh bảo ra, bàn tay to đã đè lên tay hắn, đẩy linh bảo trở lại.
Hoàng Phi Hổ vừa nhíu mày, vừa sửa lại vạt áo cho Hoàng Thiên Hóa. Hắn giấu túi Càn Khôn vào bên trong quần áo của Hoàng Thiên Hóa, đảm bảo tài vật sẽ không bị lộ ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT