Tây Kỳ, không khí trong Tây Bá hầu phủ vô cùng căng thẳng.
Khương Tử Nha cúi đầu, mái tóc đen phủ qua chiếc cổ áo trắng tinh rủ xuống tầm nhìn. Hắn thấp giọng nói: “Tây Kỳ nhiều nhất chỉ có thể mất thêm hai thành nữa. Nếu lại mất, Tây Kỳ sẽ không cần phải tuân thủ quân thần chi đạo nữa. Xiển giáo dùng mọi biện pháp cũng phải giữ được Tây Kỳ, nhưng đến lúc đó Tây Kỳ cũng sẽ hỗn loạn, đó không phải là cuộc chiến giữa người với người, mà là cuộc chiến giữa tiên nhân. Tây Kỳ danh bất chính, ngôn bất thuận, e rằng sau khi kế vị sẽ mang tiếng xấu.”
Giữa hàng lông mày của Tây Bá hầu xẹt qua một tia do dự, Tây Kỳ từ trước đến nay lấy nhân đức mà nổi tiếng. Nếu thật sự phải mang tiếng là loạn thần tặc tử, hắn e rằng có chút không quen.
Một vị quý tộc lúc này hiến kế nói: “Nếu lo về thanh danh cũng không cần phải bận tâm, nếu thật có thể công chiếm Triều Ca, vương thất và tướng lĩnh Ân gia đều đã chết hết, vậy còn ai có thể chứng minh họ trong sạch? Hơn nữa, một người nếu thật sự truy cứu đến cùng thì thế nào cũng có tội, tội lỗi có thể lớn có thể nhỏ, ví dụ như say rượu, lại ví dụ như trọng dụng nữ tử, tin vào lời nữ nhân…”
Nụ cười của vị quý tộc trở nên vi diệu.
Mọi người thần sắc khác nhau.
Tây Bá hầu phủ thảo luận cả một buổi trưa, họ cũng đã có sự tính toán cho cuộc chiến tương lai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT