Sau khi Tử Thăng trở về, cậu cũng không tu luyện. Cậu dùng một nửa thời gian để xử lý chính vụ.
Cậu nhàn rỗi hơn không ít, mà Thông Thiên cũng là người rảnh rỗi. Thế là Thông Thiên thường xuyên thích đến tìm cậu.
Tử Thăng đã ngộ ra 5000 năm, rất nhiều thứ cậu lĩnh ngộ ngay cả Quy Linh Thánh Mẫu cũng không thể hiểu thấu. Nhìn khắp Triều Ca, cũng chỉ có Thông Thiên có thể nói chuyện cùng cậu.
Thông Thiên đối với hậu bối Tử Thăng này cũng tâm sinh vui mừng. Hắn cùng Tử Thăng có ít sự khác nhau hơn so với sư phụ huynh trưởng của hắn. Cho nên sau khi Tử Thăng độ xong kiếp, hai người càng nói chuyện hợp nhau hơn.
Hai người họ thường ở bên nhau, từ đại đạo trời đất cho đến trị quốc an dân. Đương nhiên, đây cũng chỉ là lúc đầu của họ. Theo họ càng ngày càng quen thuộc, họ dần dần chuyển chủ đề sang một vài chuyện vặt vãnh.
Tử Thăng đứng trên Đăng Đài nhìn xuống. Cậu phát hiện miếng vá trên quần áo của mọi người càng ngày càng ít. Sắc mặt cũng hồng hào hơn rất nhiều so với lúc cậu mới là Nhiếp Chính Vương.
Cậu lại nhìn xuống dưới cây cổ thụ. Vào mùa đông, cây đã trơ trụi một mảng, nhưng dưới đó vẫn có không ít trẻ con. Chiếc đu dây vẫn là món đồ chơi chúng tranh giành nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play