Yêu cầu này còn không cao?
Làm Nhiếp Chính Vương phi đã là tôn vinh vô song, sau này nếu Nhiếp Chính Vương thật sự làm Hoàng đế, Ôn gia liền trực tiếp có Hoàng hậu, Ôn phủ nhảy một bước trở lên quốc trượng phủ, vinh quang vô hạn... Yêu cầu như vậy nàng lại dám nói không cao?
Nam Hi thật sự thấy buồn cười.
“Ôn thái phó đã từng là thầy dạy của các hoàng tử, thời điểm đương kim Hoàng thượng còn nhỏ tuổi hẳn cũng đã là học trò của Ôn thái phó.” Nam Hi bình tĩnh nhìn Ôn Lan, tiếng nói nhàn nhạt, “Mà Nhiếp Chính Vương mười mấy tuổi đã lên chiến trường, quan hệ cùng thái phó đại nhân lại không quá thân thiết, chẳng lẽ Ôn thái phó tình nguyện vứt bỏ học trò của mình để nâng đỡ Nhiếp Chính Vương, thậm chí cũng không tiếc bị gán một cái tội danh nghịch thần sao?”
Ôn Lan bưng chung trà, nhàn nhạt nói: “Đây là chuyện của tổ phụ ta, Nam cô nương không cần quản nhiều.”
“Cũng không cần phải quản nhiều.” Nam Hi cười nhạt, “Bởi vì chuyện này ta không có khả năng đáp ứng ngươi. Nếu Ôn cô nương là người thông minh, thì không nên tìm đến ta nói chuyện này, ngươi không sợ ta xoay người đi sẽ đến trước mặt Hoàng thượng cáo trạng sao?”
“Ngươi sẽ không phản bội Nhiếp Chính Vương.” Ôn Lan nhìn nàng, “Chúng ta đều là người thông tuệ thức thời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play