Nam Hi ngồi an tĩnh, bưng chén trà nhỏ, khoé môi cong cong, trong lòng thầm khen Ngân Nguyệt thực sự là một thị nữ kiêm hộ vệ sắc bén.
Nhìn đâu cũng thấy khí thế đầy người.
Nàng căn bản không cần nói thêm điều gì, một mình Ngân Nguyệt đều đem mọi chuyện giải quyết được.
“Ôn thái phó trị gia không nghiêm, ta cảm thấy cần thiết nên phản ánh với Vương gia một chút.” Ngân Nguyệt tiếp tục nói, “Vương gia nhà ta thường nói tề gia trị quốc bình thiên hạ, Ôn gia vậy mà ngay cả hạ nhân cũng không quản tốt, nói gì đến trị quốc bình thiên hạ?”
Ôn Lan nhíu mày: “Tổ phụ từng là thầy dạy học cho các hoàng tử, lễ nghi Đại Chu xưa nay đặt nặng tôn sư trọng đạo, một câu trị gia không nghiêm của ngươi, liền muốn lau sạch đi công lao nhiều năm của tổ phụ ta?”
“Lời này của Ôn cô nương sai rồi.” Ngân Nguyệt không nhanh không chậm phản bác, “Ta không có câu nào là phủ nhận công lao của Ôn thái phó, nhưng công lao cùng thất trách là hai chuyện khác nhau. Ôn thái phó từng là thầy dạy của các hoàng tử, đương kim Hoàng thượng đối với thái phó cũng hết mực kính trọng, đây là sự thật không ai phủ nhận, nhưng mà điều này cũng không phải là lý do trị gia không nghiêm.”
Nói rồi Ngân Nguyệt giơ tay chỉ về phía thị nữ sau lưng Ôn Lan: “Nếu quy củ Ôn phủ chính là hạ nhân có thể không kiêng nể gì mà dĩ hạ phạm thượng, như vậy hiển nhiên là thất trách của Ôn thái phó, hạ nhân Ôn phủ hôm nay không phân biệt tôn ti, công khai chỉ trích chửi bới Nam cô nương, ngày sau tới trước mặt Nhiếp Chính Vương hoặc là Hoàng thượng, cũng có thể đại nghịch bất đạo, làm ngơ lễ nghi tôn ti hay không? Hạ nhân Ôn gia còn như thế, có phải đại biểu cho trong mắt Ôn gia không có quân vương hay không, căn bản có phải là thần tử trung thành hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT