Ngân Sương không hoạt bát như Ngân Nguyệt, tính tình cũng không nóng nảy như Ngân Nguyệt, nhưng cái mặt lạnh và khí thế giống nữ Diêm La của nàng cũng đủ để cho nữ tử ở đây đều cảm thấy sợ hãi.
Nghe được những lời này của Nam Hi, nàng lạnh lùng mà đáp: “Vâng, nô tì chắc chắn sẽ chuyển lời đến Vương gia.”
Chúng quý nữ rùng mình, sắc mặt trong nháy mắt muốn bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu khó coi.
“Tỷ tỷ hà tất phải nổi giận?” Nam Kiều miễn cưỡng cười cười, sắc mặt còn có chút trắng bệch, “Chúng ta chỉ là nói giỡn mà thôi, đại tỷ đừng để trong lòng.”
“Nói giỡn?” Nam Hi nhếch nhẹ đuôi lông mày, “Lấy danh tiết của ta ra nói giỡn? Ta mấy ngày nay tinh thần không tốt lắm, đầu óc cũng có chút không linh hoạt. Ngân Nguyệt, ngươi hãy ghi nhớ mấy lời mà bọn họ vừa nói, sau khi trở về thì lặp lại cho Vương gia nghe không được thiếu một chữ, xem Vương gia có cảm thấy đây là nói giỡn hay không, nếu Vương gia thấy đây là nói giỡn, vậy ta là người bụng dạ hẹp hòi rồi.”
Ngân Nguyệt nhanh nhẹn đáp: “Tuân mệnh! Nô tì nhất định sẽ truyền lại không sót một từ.”
Dung Nhạc gắt gao nhìn Nam Hi chằm chằm, biểu tình âm trầm, đáy mắt toàn là châm chọc, như là không tiếng động mà trào phúng Nam Hi chỉ biết ỷ vào tên tuổi Nhiếp Chính Vương để áp bức người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT