Lời vừa nói ra, không khí đột nhiên ngưng lại.
Trên mặt mấy nữ tử ngồi ở trước bàn đều toát ra thần sắc vui như xem kịch.
Nữ tử vừa nói là tiểu quận chúa Dung Nhạc của phủ Đoan Vương, là đường muội của đương kim Hoàng thượng, cùng một bối phận với Trưởng công chúa, Bảo Linh quận chúa còn phải gọi nàng ta một tiếng "đường dì".
Có điều bởi vì tuổi tác hai người xấp xỉ, lại cùng là tông thân hoàng tộc, bối phận gì đó sớm đã bị xem nhẹ, hai nàng khi gặp mặt chỉ đều xưng tên đối phương là đủ.
Lúc này, Lâm Gia nghe được lời như vậy, khẽ nhíu mày: “Nam cô nương hiếm khi tới đây một chuyến, Dung Nhạc, cô đừng làm khó dễ nàng ấy.”
“Ta làm khó nàng ta?” Dung Nhạc cười lạnh, “Chẳng lẽ lời ta nói không phải thật? Hôm qua trong vòng một ngày, lời đồn đại bên trong hoàng thành nổi lên bốn phía, nghị luận đến ồn ào huyên náo đều không phải là vì đề tài của vị Nam cô nương này sao? Nàng ta nếu đã dám làm những chuyện này, còn sợ bị người khác nói sao?”
“Đúng vậy.” Thiếu nữ mặc váy dài sắc vàng nhạt đi theo tiếp lời, nàng là Bảo Vân quận chúa Dung Diệu Diệu, “Nếu đã làm những chuyện không biết xấu hổ này thì phải chịu lời gièm pha, bất quá chỉ là nhi nữ xuất thân thương hộ, không giống chúng ta, đại khái cũng không biết cảm thấy nhục nhã đến tột cùng là như thế nào…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT