Nam Hi ở tại phủ Nhiếp Chính Vương dùng bữa tối, vốn nàng phải về phủ Thừa tướng, nhưng mà Dung Dục chỉ dùng một đôi mắt sâu thẳm khóa chặt nàng, nhàn nhạt mở miệng hỏi một câu: “Không phải bổn vương đem nàng nhốt ở Nhiếp Chính Vương phủ sao?”
Nam Hi trong nháy mắt không còn lời gì để nói.
Cũng tốt, lời này do chính nàng nói ra, tuy là vì ứng phó Hoàng hậu, nhưng vì nàng đã nói, thế nên chỉ còn cách ở lại, nàng cũng cho Ngân Nguyệt đến phủ Thừa tướng thông báo cho nương nàng một tiếng, buổi tối nàng ở lại phủ Nhiếp Chính Vương ngủ qua một đêm. Cho nên Nam Hi cũng không biết buổi tối Cố Thanh Thư cũng đến phủ Thừa tướng, nhưng Nam Hành Tri bị Hoàng thượng triệu vào cung, Cố Thanh Thư đợi một hồi lâu, không thể gặp thừa tướng cũng chưa gặp được Nam Hi, chỉ phải tạm thời rời đi.
Sáng sớm hôm sau, sau khi dùng xong bữa sáng, Dung Dục sai người chuẩn bị cho Nam Hi một bộ váy nguyệt sa quang, lệnh cho thị nữ khéo tay trang điểm chải chuốt cho nàng cẩn thận một chút. Một bộ váy dài nguyệt sa quang vừa với thân hình nàng dài chạm đất, đi mỗi một bước làn váy đổ xuống thứ ánh sáng lấp lánh sinh động, xinh đẹp quý khí đến không ngờ.
“Nguyệt sa quang này chỉ Thục Quốc mới có, ba năm mới làm ra một cuộn, rất hiếm, không phải ngẫu nhiên mà có được, có tiền cũng chưa chắc mua được.” Nam Hi đứng trước bàn trang điểm, nhìn dung nhan nam tử xuất hiện trong gương, “Sao Vương gia lại có được?”
“Thục Quốc tiến cống.”
Nam Hi hơi kinh ngạc: “Trong cung Hoàng hậu cùng phi tần cũng không có…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT