Nghĩ như vậy, Ngân Nguyệt tức khắc thức thời mà mở miệng: “Cô nương ngủ trưa còn chưa ngủ, hay là đi trước đến tẩm điện Vương gia nghỉ ngơi một lát?”
Lời vừa nói ra, Dung Dục cùng Nam Hi đều trầm mặc.
Dung Dục thấy nàng không nói lời nào, cho rằng nàng không muốn, ánh mắt hơi tối lại: “Có thể đến thiên điện nghỉ ngơi đều được.”
Nam Hi nhạy bén mà bắt giữ đáy mắt ảm đạm chợt lóe rồi lại biến mất của hắn, khoé môi nhẹ cong, không chút để ý mà mở miệng: “Một tháng trước ta đều là ngủ ở tẩm điện của Vương gia, vừa mới rời khỏi nửa ngày, ta liền không được vào tẩm điện của Vương gia? Không phải là đang giấu mỹ nhân ở đó chứ?”
“Nam cô nương hiểu lầm rồi.” Thanh Dương vội vàng nhấc tay bảo đảm, giải biện cho Vương gia nhà hắn, “Tẩm điện Vương gia ngoại trừ cô nương người ra, nhiều năm như vậy chưa bao giờ có nữ tử thứ hai bước vào, thuộc hạ có thể lấy đầu trên cổ đảm bảo.”
Dung Dục nhấp môi, dung nhan tuấn nhã hơi chau lại: “Không có mỹ nhân.”
“Thanh Dương, nếu ta thật sự muốn đầu trên cổ của ngươi, e rằng đầu ngươi phải chuyển nhà rồi.” Nam Hi duỗi tay kéo cánh tay thon dài của Dung Dục, hài hước trêu Thanh Dương, nói, “Thị nữ chưa từng tiến vào tẩm điện Vương gia nhà ngươi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play