Cố Thanh Thư nhíu mày, vẻ mặt bi thương nhìn nàng: “Hi muội, muội rốt cuộc làm sao vậy? Bốn năm tình cảm của chúng ta, muội thực sự nói vứt liền vứt?”
Nam Hi nhìn kỹ thuật diễn tinh vi trước mắt, nếu không phải lúc này đang có nhiều người xem vây quanh như vậy, nàng thật sự muốn vỗ tay, tán thưởng kỹ thuật diễn của hắn một tiếng, diễn tốt như vậy không đi làm con hát thật đáng tiếc.
Có điều, thời buổi này nếu so với kỹ thuật diễn, còn ai hơn được ai?
Nam Hi bước hai bước ra ngoài, trên mặt mang theo vài phần chua xót: “Cố Thanh Thư, trước kia là ta trẻ người non dạ, ngươi mau quên ta đi, hai chúng ta thật sự không hợp.”
“Nhưng ta chỉ thích một mình muội.” Cố Thanh Thư duỗi tay lôi kéo tay nàng, lại bị Nam Hi tránh đi, “Hi muội, tâm ta chỉ vì một người là muội mà nhảy lên, trong mắt ta chỉ có muội, nếu không có muội…”
“Không có ta, không phải ngươi còn có Nam Nguyệt sao?” Nam Hi rũ mi, ngữ khí ảm đạm mất mát, “Nam Nguyệt nói nàng đã hoài thai hài tử của ngươi, hy vọng ngươi về sau có thể đối tốt với nàng.”
Cái gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT