Nguyên thị nói trắng ra, hoàn toàn không cố kỵ tính tình thanh cao của Nam Hành Tri, thậm chí đã dự liệu đến phản ứng của đối phương.
Quả nhiên vừa nói xong câu này, sắc mặt Nam Hành Tri lạnh tanh: “Cái gì mà đòi bạc? Đồ trong phủ bổn tướng không có quyền động vào sao? Ngày mai Kiều Kiều muốn đi tham dự yến tiệc của Bảo Linh quận chúa, ngươi mau lập tức đến nhà kho lấy năm ngàn lượng bạc đưa cho Kiều Kiều.”
“Nhà kho?” Nguyên thị cười đến lãnh đạm, “Không biết tướng gia mỗi năm đều bỏ vào nhà kho bao nhiêu bạc? Ta cũng muốn mang tới cho Nam Kiều, nhưng nhà kho có sao?”
Nam Hành Tri thẹn quá hóa giận, sắc mặt khó chịu lại chật vật: “Trong mắt ngươi chẳng lẽ chỉ có tiền? Đừng quên ngươi là phu nhân thừa tướng, ngươi ra ngoài nhìn xem những nhất phẩm nhị phẩm phu nhân bên ngoài, có người nào không đoan trang cao nhã, thi tửu hoa trà? Có ai cả ngày đem những tục vật đó treo lên đầu miệng? Quả nhiên là xuất thân thương hộ, không cần mặt mũi!”
Đã nhiều năm như vậy, Nguyên thị hiển nhiên sớm đã thành thói quen với những lời nói như vậy, nghe vậy cũng không đau không ngứa, dĩ vãng không đáng so đo, hôm nay đương nhiên cũng hoàn toàn không để ý.
Chỉ là mỗi người đều có một số phận.
Không sai, nàng chính là xuất thân thương hộ, cho nên sóng to gió lớn gì mà chưa từng thấy qua?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT