Nam phu nhân rót cho Nam Hi chung trà, giọng điệu mang nỗi sầu lo: “Hi Nhi, Nhiếp Chính Vương thế nào? Hắn có giống hung thần ác độc như lời đồn đại bên ngoài hay không? Con ở Nhiếp Chính Vương phủ mấy ngày liền, nương không một ngày không lo lắng, người cha nhu nhược của con căn bản không dám chống lại Nhiếp Chính Vương, nếu không phải…”
“Nương, Nhiếp Chính Vương rất tốt.” Nam Hi cười đến bình thản, dưới đáy mắt hiện vài phần ấm áp, “Hắn thực sự là người rất tốt, bên ngoài đồn đại quá khoa trương rồi, bất quá là đang kiêng kỵ thủ đoạn cứng như thép cùng binh quyền trong tay hắn thôi.”
Nam phu nhân hồ nghi: “Là thật à?”
“Thật.” Nam Hi gật đầu, trầm mặc một lát, “Nương, con muốn gả cho Nhiếp Chính Vương.”
Cái gì?
Nam phu nhân cả kinh: “Gả cho Nhiếp Chính Vương?”
Nam Hi điềm đạm cười: “Nương đừng kinh ngạc như vậy, con đã bị Nhiếp Chính Vương bắt đến Vương phủ đã hơn một tháng rồi, một cô nương bị một nam tử quyền cao chức trọng bắt đi, sự trong sạch sớm đã mất, con không gả cho Nhiếp Chính Vương thì còn có thể gả cho ai?”
“Vậy là…” Sắc mặt Nam phu nhân khẽ biến, “Vậy là con…”
Gió xuân ấm áp, hoa thơm chim hót.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT