“Có phải giả hay không, ta còn không dám hoàn toàn khẳng định.” Lời nói của Diệp Viêm cũng không nói đến vẹn toàn, “Nhưng ít ra nắm chắc tám chín phần.”
Dừng một chút, hắn cười nói: “Ta biết Hoàng thượng bất mãn đối với Nhiếp Chính Vương. Trước khi ta tới Đại Chu lần này, phụ hoàng cũng từng có công đạo, Hoàng đế bệ hạ Đại Chu là thiên tử tuổi trẻ đầy hứa hẹn, chăm lo việc nước, không nên bị người ta quản chế, huống hồ Hoàng thượng sớm đã qua hai mươi tuổi, đăng cơ cũng đã một năm có thừa, về tình về lý, quyền to triều chính nên nằm trong tay Hoàng đế bệ hạ… Phụ hoàng còn nói, chỉ cần hai nước liên hôn, về sau chính là người một nhà, phàm là Hoàng đế bệ hạ có bất kỳ yêu cầu gì, về tình về nghĩa Thục Quốc không thể chối từ.”
Dung Sở Vân rũ mắt nhấp nhẹ ngụm trà, mặt mày hơi thâm trầm: “Tâm ý của quý quốc, trẫm nhận lấy, sau này nếu có yêu cầu gì, trẫm chắc chắn sẽ mở miệng.”
Khoé miệng Diệp Viêm nở thêm một nụ cười: “Còn có một việc, hy vọng Hoàng đế bệ hạ hỗ trợ.”
“Việc gì?”
“Khuynh Thành là cô nương tuỳ hứng, lúc ở Thục Quốc, bị phụ hoàng chiều hư, có chút kiêu căng.” Diệp Viêm nói, “Ngày mốt không phải là sinh thần của Thái hậu sao? Trong tiệc mừng thọ còn xin Thái hậu ban hôn, ta cũng không có lòng tham gì, cho Khuynh Thành làm phi tử là được, ý của Hoàng thượng thế nào?”
Dung Sở Vân trầm mặc, nghĩ đến dung nhan tuyệt thế của vị Khuynh Thành công chúa kia, tâm hắn thật sự đã động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play