“Làm thiếp?” Diệp Khuynh Thành cong môi cười nhạt, dù cho khăn voan che khuất nhan sắc, lại không giấu được vẻ phong hoa yêu mị từ khóe mắt đuôi lông mày phát ra, “Hoàng hậu nương nương mới vừa rồi không nghe Hoàng huynh ta nói sao? Phụ hoàng ta là đem bổn công chúa dâng cho Hoàng đế quý quốc, Hoàng hậu nương nương lại muốn ta lựa chọn một trong số các Vương gia, đây là đang lo lắng ta tiến cung cùng ngươi tranh sủng sao?”
Lời nói vừa rơi xuống, không khí trong đại điện chợt ấm lại.
Sắc mặt Hoàng hậu thoáng chốc xanh mét.
Quần thần không dám tin tưởng mà quay đầu nhìn vị công chúa Thục Quốc mỹ lệ to gan này, nàng vậy mà lại trước quần thần Đại Chu công khai khiêu khích Hoàng hậu nương nương của bọn họ?
Quả thật ăn gan hùm mật gấu.
“Cửu muội.” Thái tử điện hạ Thục Quốc hiển nhiên không dự đoán được muội muội mình to gan lớn mật như vậy, nhăn mày lại, lạnh lùng trách mắng, “Không được vô lễ.”
Khoé mắt Diệp Khuynh Thành hơi cong, rũ mắt một cách biếng nhác mà nhấp chén rượu, tay trái trắng nõn ngọc ngà hơi hơi giơ lên khơi mào khăn che mặt, hương rượu ngọc dịch cung đình thoảng bay, mùi vị thơm nồng tê liệt, không biết là tiêm nhiễm mùi rượu hay là tà khí. Khi nữ tử giương mắt, con ngươi ẩn sâu trong đôi mắt hoa đào tựa như nhiễm vài phần mờ mịt mông lung, giọng nói cũng mang theo vài phần mê hoặc: “Lời nói Khuynh Thành có chút làm càn, còn xin Hoàng hậu nương nương đại nhân đại lượng, chớ có so đo với ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play