Ngân Nguyệt yên tĩnh đứng một bên, thầm nghĩ, quả nhiên là người bên cạnh Thái hậu, công phu nói chuyện quả thật thuần phục.
Thái hậu sáng sớm sai người chuẩn bị lễ vật chờ đợi trong cung, đây là Thái hậu nhân từ ân điển, nhưng Nhiếp Chính Vương phi không biết tốt xấu, căn bản không đem Thái hậu để vào trong mắt, làm Thái hậu chờ cả buổi sáng không thấy người đâu, quả thật quá thất lễ, không hiểu quy củ.
Có điều Thái hậu đại nhân đại lượng, xem thấy Nhiếp Chính Vương phi còn nhỏ tuổi không đáng so đo, vẫn cho người đem lễ vật tân hôn tự mình đưa đến phủ Nhiếp Chính Vương, đủ để chứng minh Thái hậu lòng dạ rộng lớn, đối đãi nhân từ, cũng càng thêm chứng tỏ Nhiếp Chính Vương phi không hiểu lễ nghĩa, ngạo mạn vô lễ, không coi ai ra gì.
Ý tứ trong ngoài lời nói này thiếu chút nữa dán thẳng vào trán.
Nam Hi giả bộ như là nghe không hiểu, nhàn nhạt cười: “Phiền Phan công công thay ta truyền lời tới Thái hậu, đa tạ tâm ý của Thái hậu nương nương, ngày khác có rảnh ta sẽ cùng Vương gia thỉnh an tạ ơn Thái hậu.”
Biểu tình Phan Hải đình trệ, ngay sau đó cười nói: “Lễ vật Hoàng thượng ban thưởng sau đó sẽ đưa tới, nô tài xin phép cáo lui.”
Nam Hi gật đầu, trầm mặc nhìn Phan Hải rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play