Dung Dục không hề hỏi một câu nào, chỉ mở miệng nói một chữ: “Đánh.”
Hình đường có rất nhiều người làm nhiệm vụ, những ám vệ này hàng năm đều luyện tập khắc nghiệt, càng tinh thông các loại thủ đoạn dụng hình, cho dù chỉ là khổ hình bình thường, tuyệt đối cũng làm cho người ta cảm nhận được cái gì gọi là sống không bằng chết, thống khổ dày vò.
Huyền Linh đem một cái ghế gỗ đến, Dung Dục phất áo ngồi xuống, tư thái thong dong như nước chảy mây trôi, tràn ngập khí chất ưu nhã, nhưng lúc này trong mắt Cố Thanh Thư, lại chỉ có sự sợ hãi như đối mặt với Tử Thần.
Sau khi ám vệ cầm roi cung kính hành lễ, thì hướng đến trên người Cố Thanh Thư mà hạ xuống đường roi tàn nhẫn.
Bang bang!
Tiếng gió bén nhọn quanh quẩn ở địa lao, nghe sởn tóc gáy, đau nhức như da thịt trên người vỡ vụn, cảm giác so với tay chân bị phế càng thống khổ hơn nhiều. Trước mắt Cố Thanh Thư như một màn đen kịt bao quanh, cảm nhận được thân thể như dày xéo, không khác gì cảm giác bị lăng trì, hắn nhịn Không được kêu gào.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết phá yết hầu phát ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT