Thanh Dương bất tri bất giác, có chút không hiểu: “Chẳng lẽ đêm động phòng hoa chúc còn quan trọng hơn cung nữ đã chết kia?”
“Tất nhiên!” Ngân Nguyệt tức giận, “Ngươi là đầu heo à? Một cung nữ thì tính là cái rắm gì, đáng để Vương gia phí tâm sao?
Thanh Dương vừa mới bị nàng dọa sẽ bị sung quân đến biên cương, tuy không quá tán thành, nhưng vẫn có chút cố kỵ mà túm lấy Ngân Nguyệt kéo tới dưới một gốc cây đại thụ cách đó không xa, cũng không tự giác được mà đè thấp giọng nói: “Cung nữ kia đương nhiên không tính là gì, nhưng nàng ta đêm nay mưu đồ gây rối, ý đồ hãm hại Vương phi, đây chính là tội đủ lớn bị lăng trì, nhưng một cung nữ nhỏ nhoi như vậy căn bản không có lý do nào để hãm hại Vương phi, nàng ta làm như vậy chắc chắn phía sau có người chỉ đạo… Hiện tại cung nữ này đã chết không đối chứng, sáng sớm ngày mai, chắc chắc Vương gia sẽ điều tra thêm, nhưng manh mối từ cung nữ này đã bị chặt đứt rồi, phải làm sao đây?”
“Ai nói manh mối từ cung nữ đó bị chặt đứt rồi?” Ngân Nguyệt nhíu mày, nhìn hắn cứ như nhìn một tên ngốc, “Ta thật không hiểu vì sao trước kia Vương gia lại chọn ngươi làm hộ vệ bên cạnh, đầu heo như ngươi không bị Vương gia một chưởng đánh chết là Vương gia đã quá nhân từ rồi.”
Thanh Dương: “...”
Ngân Nguyệt, nữ tử này lại hung tàn như vậy?
Hắn thì giống đầu heo chỗ nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT