Dung Dục không dự đoán sẽ nghe được câu nói thế, trong lòng chấn động, ngay sau đó cúi đầu nhìn cô nương trong lòng ngực, nhíu mày: “Tô Mộ Thần bắt nạt nàng sao?”
Âm thanh hắn lạnh nhạt, trời sinh lộ ra sẵn uy áp, khiến cho người ta dễ như trở bàn tay là có thể nghe ra trong đó chất chứa tính nguy hiểm.
Nam Hi vi diệu, ngước mắt nhìn dung nhan tự phụ lạnh lùng của hắn.
Nàng không chút nghi ngờ, nếu lúc này nàng thật sự gật đầu nói Tô Mộ Thần bắt nạt nàng, chỉ sợ Dung Dục có thể khiến cho Tô Mộ Thần ăn không hết gói đem đi.
“Không có.” Mặt mày nàng nhiễm vài phần ý cười, tiếng nói mềm ấm bùi ngùi, “Chỉ là đột nhiên phát hiện chàng thật tốt, làm ta ý thức được trước kia mắt mù cỡ nào mà lại không cần bảo bối như chàng, ngược lại khăng khăng một mực với tên Cố Thanh Thư dối trá ghê tởm kia.”
Dung Dục trầm mặc một lát: “Về sau không mắt mù là được.”
Nam Hi nhẹ nhàng nhếch khóe miệng, bị câu nói này của hắn làm cho nhịn không được muốn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT