Liễu Trinh Cát vốn đã chịu nhiều ủy khuất, thân thể lại mang tật, dung nhan càng thêm phần yếu ớt, khiến ai nhìn vào cũng động lòng thương xót. Nha hoàn truyền lời Vương gia, bảo nàng chỉ cần an tâm tịnh dưỡng, chuyện bên phía Triệu phu nhân thì không cần lo nghĩ.
Nàng cúi xuống nhìn đôi chân bất động của mình, lòng chợt dấy lên nỗi xót xa. Muốn để tâm, nhưng với tình cảnh này, có thể giúp được bao nhiêu?
Dẫu vậy, chí nàng vẫn kiên cường. Liễu Trinh Cát dặn dò Hạnh Vũ:
“Ngươi và các tỷ muội phải để mắt nhiều hơn một chút. Ta luôn cảm thấy Triệu phu nhân kia không hề đơn giản như bề ngoài. Trong lòng nàng ấy tất có điều kỳ lạ.”
Nghĩ đến chuyện này, nàng chợt nhớ mình còn chưa kịp nói với Chu Dung Tuấn. Liễu Trinh Cát bèn bảo Hạnh Vũ tìm Trường Thù, đem những chỗ đáng ngờ nơi Triệu Đồng thị kể lại một lần, nhờ hắn chuyển lời đến Vương gia.
Hạnh Vũ lập tức lĩnh mệnh rời đi.
Vừa nghĩ tới Triệu Đồng thị, nàng lại chẳng còn tâm trí oán than cho thân phận của mình. Đôi mày thanh tú khẽ chau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play