Khổng thị ngoài mặt vẫn giữ vẻ thản nhiên, nhưng sâu trong đáy mắt, nỗi sợ hãi đã sớm bị Liễu Trinh Cát nhìn thấu.
Trinh Cát chỉ liếc qua một cái, rồi ngoảnh mặt đi, chẳng buồn để tâm. Nàng vốn từ nhỏ đã nhút nhát, chưa từng có lòng hiếu kỳ dư thừa. Người không tò mò, thiên hạ liền mặc định rằng chẳng biết gì. Mà kẻ ai cũng cho là vô hại, tự nhiên sẽ không khiến người khác sinh lòng đề phòng.
Trong chốn rừng sâu, thợ săn lão luyện thường chẳng bao giờ để lộ vẻ sắc bén. Chỉ khi che giấu thật kỹ, mới có thể chờ đúng lúc ra tay, một đòn trí mạng, gọn gàng không một dấu vết.
Trinh Cát cũng vậy. Nàng thích yên lặng, chẳng để ai chú ý, để lòng mình cảm thấy an toàn hơn.
Nàng biết, Khổng thị vì sao lại kiêng dè lão thái thái họ Liễu.
Một người có thể sống đến tuổi con cháu đầy đàn, tất nhiên chẳng phải hạng tầm thường. Ở trong Liễu gia, nếu không có thủ đoạn, há có thể đứng vững đến nay?
Lão thái thái vừa cứng cỏi, vừa trải qua bao năm gọt giũa giữa đại tộc. Thân phận tôn quý, địa vị vững vàng, ngay cả Liễu Thủ cũng phải kính nhường. Người thông minh có thể né tránh, nhưng để đánh trả lại bà ta thì vô cùng khó khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play