“Đã nhiều ngày nay vẫn luôn có người buộc tội, nói Thời Ung ở Chiết Giang không lo làm quan cho tốt, cả ngày xuống ruộng, Bố Chính Ty cũng tìm chẳng thấy người đâu.” Trong Hàn Lâm Viện, lúc nghỉ ngơi mọi người tụ lại chuyện phiếm, “Nghe nói cái biện pháp ủ phân kia cũng không tồi, nghe hắn nói xong, lúa mạ của mấy nhà rõ ràng khỏe hơn những nhà khác, cũng không biết từ đâu mà ra cái cách ấy.”
Lý Đông Dương vừa từ giảng đường trở về, nghe thấy tên quen thuộc, theo bản năng dựng tai lắng nghe.
“Đúng vậy, lại còn mở ao nuôi cá dưới tán dâu ở Hồ Châu, cá giống và dâu đều do nha phủ cung cấp, tốn một khoản tiền lớn. Hiện giờ bị ngự sử buộc tội dữ dội, nói là lấy công danh mưu tư lợi, yêu cầu bệ hạ nghiêm trị.”
“Đúng đó, còn nghe nói hắn còn đi tìm thương nhân xin giống lúa Chiêm Thành gì đó, nghe bảo thứ lúa ấy khó ăn lắm, trồng lên có ích lợi gì chứ.”
“Ai, chẳng phải tân nhiệm Thái Thường Tự Thiếu Khanh của chúng ta đây sao?” Cuối cùng cũng có người phát hiện hắn, cười nói, “Sao ngươi lại ở chỗ này vậy?”
Lý Đông Dương mỉm cười, nâng chân lên: “Giày mới hơi cộm chân, đi lại mệt, nghỉ một chút rồi đi tiếp.”
“Có vài phần bổng lộc cũng thật dư dả.” Người kia cố ý lớn tiếng than thở, “Nhìn tay áo kẻ hèn này đi, rách đã lâu nay mới chịu vá, nhà ta phu nhân không tìm được vải cùng màu, đành vá bằng tấm gần giống, nhìn cũng rõ quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT