Hóa ra Trưng Bá này chính là con trai của Lý Đông Dương – Lý Triệu Tiên. Từ nhỏ đã thông minh lanh lợi hơn người, trí nhớ siêu phàm, đã gặp qua là không quên, viết văn liền mạch lưu loát, cũng là thần đồng có chút tiếng tăm ở kinh thành. Nhưng mỗi lần chỉ cần bước vào trường thi liền phát bệnh nặng một trận, mấy lần như vậy khiến thân thể yếu hơn người thường, việc đọc sách tự nhiên chậm lại, khoa cử cũng không dám để cậu tùy ý đi thi.
“Nếu con nhà ngươi mà bớt lo được như thế thì tốt biết mấy.” Lý Đông Dương cũng rộng rãi, mỉm cười đổi sang chuyện khác, “Đại Trung giờ đang rèn luyện ở Văn Uyên Các, sau này nhất định rất có tiền đồ.”
Tạ Thiên khiêm tốn khoát tay.
“Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?” Trong lúc đang nói, gia nhân lại đưa vào một nam tử mặc đạo bào lục là, đầu đội phương khăn màu đen.
“Tới thật đúng lúc.” Lý Đông Dương đứng dậy đón, “Đang nói chuyện con cái đây. Con nhà ngươi – Bá An – sang năm có định đi thi kết cục không?”
Người tới chính là tu soạn của Hàn Lâm Viện – Vương Hoa, nghe vậy liền sầm mặt.
“Cư Dung Quan, Sơn Hải Quan cũng đi rồi, thân cũng cưới, sang năm tất nhiên là muốn nó kết cục.” Vương Hoa hậm hực nói, “Cũng nên thu bớt tâm lại.”
“Bá An đúng là tuổi trẻ khí thịnh, nhưng cũng đừng để khí thế đó bốc đi mất.” Tạ Thiên cười nói.
“Giới Phu vì việc thật lục mà bị phó giám đốc lưu lại, bảo chúng ta trước đừng xen vào chuyện của hắn.” Vương Hoa giải thích.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play