Chúc Chi Sơn cũng không tức giận, chỉ gạt Đường Bá Hổ sang một bên, mỉm cười nói với Giang Vân Vân: “Lâu rồi không gặp.”
Giang Vân Vân vội đứng lên, liếc mắt liền thấy phía sau họ còn mấy người có dáng vẻ thư sinh: “Các người cũng đang đợi xem thuyền rồng?”
“Đây là học sinh phủ học Dương Châu, hôm nay Đoan Ngọ được nghỉ, nên hẹn nhau đi chơi. Ở đây vừa nhìn thấy được thành Dương Châu, lại có thể ngắm thuyền rồng, vị trí cũng cao, là chỗ rất tốt.” Chúc Chi Sơn mỉm cười giải thích.
“Chúng ta hôm nay cũng nghỉ, ta định xem thuyền rồng, trong thành đông quá, ra ngoài thành nhìn cũng hay.” Giang Vân Vân cười nói, “Vậy thì không quấy rầy các người.”
“Ta nghe nói mấy hôm trước ngươi ở nhà khẩu chiến với đàn nho.” Đường Bá Hổ thấy hai người không để ý đến mình, liền chủ động chen tới hỏi.
Giang Vân Vân sờ mũi: “Truyền xa vậy sao?”
“Bên ngoài đều nói là mắng nhau, nhưng ta đã giúp ngươi nói đỡ.” Hắn sáng mắt nhìn chằm chằm Giang Vân Vân, vẻ mặt chờ mong, “Mắng rất nhiều người.”
Giang Vân Vân chẳng hiểu gì, do dự một lát rồi chậm rãi mở miệng: “Cảm ơn.”
Đường Bá Hổ vẻ mặt không hài lòng, búng quạt ra, phát ra mấy tiếng “khanh khách”.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play