Mười một tuổi đỗ tú tài tuy rằng còn nhỏ tuổi, nhưng cũng không phải chuyện hiếm lạ. Trong khoa cử vốn có đủ loại, thiếu niên tú tài, lão niên cử nhân, tình huống nào cũng có. Không ít thần đồng thiếu niên một đường thi đỗ đến tú tài, cuối cùng lại gãy cánh sa lầy ở kỳ thi Hương, chuyện Thương Trọng Vĩnh trong sách xưa vốn chẳng phải trường hợp cá biệt.
Nhưng nếu có một người mười một tuổi đỗ cử nhân, vậy ắt hẳn là thần đồng khiến ai cũng phải ngưỡng mộ, chạm vào liền bỏng tay.
Nếu còn tiến thêm, mười hai tuổi đỗ cống sĩ, rồi thành mười hai tuổi tiến sĩ, thì chính là thiên tài độc nhất của Đại Minh.
Đương kim Hoàng thượng hết sức sủng ái thần đồng, trong Hàn Lâm Viện vốn có không ít người như vậy. Chỉ cần không phạm sai lầm, thì con đường làm quan ắt sẽ thênh thang như mây xanh.
Giang Vân Vân vẫn bình tĩnh đáp:
“Ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi đầu không thẹn với người. Khen chê đều có sử sách Xuân Thu để lại.” ①
“Hảo, một câu ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi đầu không đuối lý với người của ngươi, quả nhiên bình thản.” Vị nhị phẩm đại quan ngồi bên tay phải Ký Khỉ gật đầu khen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT