Hoàn toàn không hề chăm học khổ luyện, Giang Vân Vân cùng đám người lảo đảo đi tới rạp hát gần miếu Phu Tử, định bụng xem thử tiết mục múa rối nổi tiếng ở Ứng Thiên.
“Gánh múa rối này nghe nói rất đặc biệt, con rối đều to như người thật.” Ngồi dưới sân khấu, Đường Bá Hổ hiển nhiên đã hỏi thăm rõ ràng, cười nói: “Nhìn thì thấy quả thực thú vị.”
Từ thúc, nghe chuyện xảy ra sáng nay cùng tối hôm qua, vội vàng từ nhà bên cạnh chạy tới, liên tục xin lỗi mấy người, cuối cùng mời bọn họ đi xem diễn.
Gánh hát này vốn là gánh hát bản địa Nam Kinh, năm sáu năm trước đột nhiên nổi lên, nghe nói sau lưng có chỗ dựa, thường xuyên được quyền quý yêu thích. Từ gia cũng phải tốn không ít công sức mới thuê được một gian nhã phòng.
“Rối gỗ trên mặt cũng đeo mặt nạ!” Cố Yêu Nhi vội vàng nói, “Chính là hôm qua ta nhìn thấy nên mới muốn mua đó.”
“Bất quá bọn họ diễn không phải mấy vở tài tử giai nhân thông thường, nghe nói còn kết hợp phong cách diễn rong phố ở vùng Mân Nam, bầu không khí có chút âm u đáng sợ, nhưng lại mang đậm màu sắc địa phương.” Từ Trinh Khanh cũng phụ họa: “Vẫn là nhà ngươi có bản lĩnh, ta hôm qua vốn định đi xem, nhưng mua không được vé, nói là đã sớm bị cướp hết rồi.”
Từ Kinh ngẩng đầu khỏi sách:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT