Trương Linh vuốt cổ nóng rát đau, lời nói cũng không thốt ra được, ngồi một bên nhíu mày vì đau, quần áo nhăn nhúm.
Hắn vốn làn da trắng, vậy mà ngốc tử bỗng nhiên véo cổ dùng đại lực, tuy được cứu kịp thời, nhưng trên cổ vẫn nổi những mảng đỏ lớn, thậm chí chỗ nghiêm trọng đã ứ thẫm đỏ, đuôi mắt vì khó thở mà nhăn lại, nước mắt ứa ra, đỏ ửng tràn đầy.
Giang Vân Vân vội cởi cổ áo nút thắt cho hắn: “Đau không? Nhìn qua đã quá dọa người rồi.”
Trương Linh đau đến nhe răng trợn mắt, một phen đẩy bay tay nàng, dùng đôi mắt trừng nàng liếc một cái.
Giang Vân Vân đành phải đi xem Trần gia mẫu tử.
“Hắn không phải cố ý, hắn thật không phải cố ý.” Trần nhị nương nhận thấy được ánh mắt của nàng, gắt gao ôm đứa con ngốc, khóc lớn nói, “Hắn chỉ là không thể thấy màu đỏ, hắn thật sự không thể thấy màu đỏ, ngài đừng nóng giận, ta sẽ hảo hảo giáo huấn hắn.”
Vừa rồi đứa con ngốc kia sức lực cực đại, ba bốn người hầu cũng kéo không nhúc nhích, ngược lại người khác càng dùng sức, hắn véo càng thêm dùng sức, cả người dường như bị tà ma bám vào, may mà Trần nhị nương ra tay, bước lên phía trước, gắt gao che lại đôi mắt hắn, vuốt đầu hắn, lúc này mới trấn an được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play