Giang Vân Vân tươi cười rạng rỡ nhìn nó, dịu giọng hỏi:
“Ta chỉ thấy ngươi nói đúng, ăn nhiều mới có thể cao lớn, ngươi mới có thể trưởng thành cao như cha ngươi.”
Mắt Cố Sĩ Long sáng bừng, giơ tay khoa chân múa tay:
“Muốn lớn cao giống cha!”
Cả đoàn ăn cơm xong, Giang Vân Vân dắt Cố Sĩ Long đi thong thả cho tiêu cơm, Tuyển nương ôm một chồng sách đi theo phía sau.
“Ta là người phương Bắc, có vài loại hạt ở phương Nam ẩm ướt thì nảy mầm, nhưng đất phương Bắc khô cằn, khí hậu rét lạnh, trồng rất khó. Có cách gì giải quyết không?”
“Vấn đề lớn nhất của phương Bắc chắc là đất đai.” Giang Vân Vân chau mày nghĩ ngợi, “Về hạt giống, nếu lạnh quá thì có thể ngâm qua nước sôi để khử, sau đó hong hơi nước cho se lại, đợi lúc ấm áp, tay chạm vào hơi nóng nhưng chịu được, thì đem hạt ra gieo. Lại dùng khăn lông cuốn thành trụ, không cần chặt quá kẻo không mọc, buộc hai đầu lại, đặt ở nơi xuân ấm, để hạt tự nảy mầm dần dần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play