“Sư huynh hiện tại đi sao?” Nàng chắp tay sau lưng cười tủm tỉm hỏi, tuyết trắng làm nổi bật khuôn mặt nhỏ mịn màng, trông như một viên ngọc nhỏ, hoàn toàn không hề có dáng vẻ xương gầy như cỏ dại mà thầy từng nói.
Lưu Đại Hạ ừ một tiếng, bước xuống bậc thang, đứng cạnh nàng, nhìn cả người nàng toát ra hơi nóng, ho khan một tiếng, giọng hơi hạ xuống: “Lễ vật cho ngươi đã chuẩn bị từ sớm, nhưng việc Chiết Giang bận rộn, ta vẫn chưa có rảnh, hôm nay mới đưa tới, đã nhờ người đặt trên bàn sách của ngươi.”
Giang Vân Vân mắt sáng lên, nở nụ cười rạng rỡ, ngọt ngào nói: “Cảm ơn sư huynh, làm phiền sư huynh hao tâm tổn sức.”
Lưu Đại Hạ bị nụ cười ấy làm chói mắt, nhất thời phân không rõ là tuyết trên mặt đất chưa tan chói lóa, hay chính nụ cười của tiểu hài tử trước mặt này rực sáng.
“Đường xa mờ mịt, ngươi hãy đi cho thật tốt.” Hắn do dự một lát, rồi đưa tay vỗ nhẹ lên vai nàng, giọng hạ xuống dịu dàng, “Ta ở kinh thành chờ ngươi.”
Giang Vân Vân nghiêm túc gật đầu: “Được.”
Lưu Đại Hạ đi rồi, toàn bộ Lê gia lại một lần nữa đóng cửa không ra. Lê Thuần trước mặt bọn họ xoay quanh mấy vòng, rồi lại bận rộn công việc, trong nhiều ngày liên tiếp trong nhà vẫn luôn có người ra ngoài gửi thư. Thêm nữa, Tết đến gần, cả nhà Lê gia náo nhiệt khác thường, khiến bốn người đọc sách cũng chẳng yên lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT