Vì mẹ anh năm đó đã tự định nhân duyên với cha anh, từ bỏ việc gả vào hoàng thất Nhân tộc, nên cả nhà họ Lạc đều có thành kiến rất lớn với bà, cảm thấy bà đã từ bỏ cơ hội giúp nhà họ Lạc thăng tiến, ngược lại đầu phục dị tộc, liên lụy đến cả Thẩm Dao Xuyên, đứa con lai này, cũng không có thiện cảm gì, chẳng qua chỉ là vì quyền thế và sức mạnh của anh mà sợ hãi anh thôi.

Lạc Thần này cũng luôn không hợp với anh. Trước khi anh sinh ra, Lạc Thần vì tinh thần lực cấp S mà nổi danh một thời, còn cùng Nhị công chúa đính hôn.

Nhưng từ khi Thẩm Dao Xuyên xuất hiện, Lạc Thần liền bị anh áp chế ở mọi mặt. Nén giận nhiều năm như vậy, bây giờ anh bị tàn tật, trở thành phế nhân, tự nhiên không thể thiếu vài câu nói móc mỉa.

Giao tộc vốn rất bao bọc, lúc nãy khi Thẩm Dao Xuyên đội vương miện, quả trứng nhỏ này đã lảo đảo bơi tới, mà không có ai ngăn cản.

Một sinh mệnh mới ra đời là một chuyện thiêng liêng đến nhường nào.

Lại bị người này làm mất hứng.

Còn trào phúng Thẩm Dao Xuyên như vậy…

Chưa đợi mấy giao nhân ra tay, Thẩm Dao Xuyên đã nhận lấy chiếc cúc áo, ngước mắt nhàn nhạt liếc nhìn họ một cái, mấy giao nhân kia nháy mắt ngậm miệng.

Họ quen biết Thẩm Dao Xuyên nhiều năm như vậy, đánh nhau với Thẩm Dao Xuyên nhiều năm như vậy, tự nhiên hiểu được ý của anh.

Lạc Thần này và Nhị công chúa Nhân tộc có hôn ước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì vài năm nữa sẽ tổ chức hôn lễ. Lần này hắn không chỉ đại diện cho nhà cậu của Thẩm Dao Xuyên đưa anh về hải vực tham gia lễ trưởng thành, mà còn đại diện cho hoàng tộc Nhân tộc.

“Quý giá” lắm.

Mắng không được, đánh cũng không được.

Dù sao thì Giao tộc và Nhân tộc cùng tồn tại trong một tinh hệ — là đồng bọn, cũng là đối thủ cạnh tranh.

Nếu họ đánh Lạc Thần, mà dính líu đến danh tiếng của Thẩm Dao Xuyên, chắc chắn sẽ khơi mào một đợt đối đầu giữa hai tộc, càng có khả năng đẩy Thẩm Dao Xuyên lên đầu sóng ngọn gió.

Nhưng mà… hải vực rất nguy hiểm, Giao tộc họ sống dưới đáy biển còn phải cẩn thận, huống chi là Nhân tộc.

Lạc Thần này… đợi sau khi lễ trưởng thành kết thúc, tìm một cơ hội âm thầm xử lý một phen, khiến hắn khó mở miệng, chỉ có thể ngậm bồ hòn nuốt vào bụng.

Đây cũng là kinh nghiệm mà họ đã rút ra được sau khi đánh nhau với Thẩm Dao Xuyên — tên này thường xuyên lợi dụng ưu thế dưới đáy biển để tạo ra môi trường bất lợi cho họ, rất nhiều lần họ còn chưa chạm được đến đuôi của hắn đã bị các loại môi trường khắc nghiệt dưới đáy biển vây khốn.

Thẩm Dao Xuyên không thích náo nhiệt, nên lễ trưởng thành chỉ mời mấy người bạn giao nhân thân thiết nhất, cộng thêm một người chú nhỏ là Giao Hoàng đại lý, trông rất vắng vẻ. Lạc Thần tự nhiên biết đám giao nhân này không dám động đến mình, khí thế càng hăng: “À, tôi quên mất, tinh thần lực của anh Xuyên cũng bị tổn hại rồi, rất không ổn định, sẽ ảnh hưởng đến con non, ngay cả tôi đứng bên cạnh anh cũng cảm thấy không thoải mái, anh xem nó sợ anh như vậy… Vẫn là thôi đi.”

Trước đây không phải thường xuyên dùng cái tinh thần lực cấp SSS kia để áp chế mình sao, bây giờ thì hay rồi, thành phế nhân, tinh thần lực hỗn loạn, ai cũng không muốn đến gần anh ta để bị ảnh hưởng.

Ai ngờ người này vừa dứt lời, một đôi tay nhỏ liền từ trong vỏ trứng duỗi ra, qua chỗ nứt của vỏ trứng, nhẹ nhàng chạm vào ngón tay của Thẩm Dao Xuyên, rồi phun ra một cái bong bóng.

Thẩm Dao Xuyên ở gần nhất, lập tức liền nhìn vào một đôi mắt trong veo.

Một bé giao nhân rất đáng yêu, tuy rằng lỗ hổng trên vỏ trứng không lớn, nhưng cũng đủ để anh nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt nhỏ nhắn này, tóc màu đen, mắt cũng đen láy, có chút trẻ con bụ bẫm, dường như rất thích phun bong bóng.

Ngón tay của Thẩm Dao Xuyên khẽ động, thử tính mà cùng bé giao nhân nhẹ nhàng “đập tay”.

Anh vì tinh thần lực quá mạnh nên những con non có tinh thần lực yếu ớt nhìn thấy anh liền sẽ sợ hãi đến khóc thút thít hoặc là trốn đi, lớn như vậy anh gần như chưa từng gần gũi chung sống với con non nào.

Ngoài ý muốn là, bé con này lại không trốn.

Tay nhỏ rất mềm.

Rất đáng yêu.

【 Đinh ~ Nhiệm vụ hoàn thành 】

【 Điểm May Mắn +10 】

Đường Lí cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở phào.

Cậu ở trong vỏ trứng đợi hồi lâu cũng không nghe thấy tiếng hoàn thành nhiệm vụ, quả nhiên, vẫn là phải thật sự “gặp mặt” mới được.

Hơn nữa người này lại còn sỉ nhục Thẩm Dao Xuyên như vậy, Đường Lí thật sự là nhìn không nổi.

Nhiệm vụ của cậu là đồng hành cùng Thẩm Dao Xuyên vượt qua giai đoạn khó khăn, tỉnh táo lại đi. Loại người này chính là chướng ngại vật trên con đường thành công của nhiệm vụ, cậu tuyệt không thể cổ vũ khí thế của người này.

Cậu phải dính lấy Thẩm Dao Xuyên.

Ngay sau đó —

【 Đinh ~ Nhiệm vụ mới — Để Thẩm Dao Xuyên nuôi nấng bạn 】

Phần thưởng nhiệm vụ: 10 Điểm May Mắn 

Thất bại nhiệm vụ: Trừ 100 Điểm May Mắn 

Đường Lí: “…”

Nhiệm vụ lừa đảo, quả nhiên là theo sát sự phát triển của cốt truyện mà.

Cậu phải làm thế nào để Thẩm Dao Xuyên nuôi nấng mình đây?

Hệ thống đề nghị: 【 Ăn vạ! Ép buộc đạo đức! 】

Đường Lí: “…”

Hệ thống: 【 Rất nhiều con non sẽ xem người đầu tiên nhìn thấy sau khi phá vỏ là cha mẹ. 】

Đúng là sự thật.

Nhìn chằm chằm vào những ngón tay đang áp sát vào bàn tay mình, Đường Lí phun ra một chuỗi bong bóng, lấy hết can đảm hai tay vòng lên, trong lòng mặc niệm: Thẩm Dao Xuyên tuy là một giao nhân nhưng anh ta hiện tại đang ở hình thái nhân loại, không sợ không không sợ.

【 Đinh ~ Điểm May Mắn +1 】

Đường Lí: “!”

Mà trong mắt người ngoài — bé giao nhân vừa mới phá vỏ đã thân mật dính lấy Thẩm Dao Xuyên, dường như xem anh như người thân, ôm khư khư không chịu buông tay.

Khóe miệng Thẩm Dao Xuyên nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt, ngón tay bị bé giao nhân ôm áp lên vỏ trứng hơi lạnh, “Nhóc này có vẻ không sợ tôi.”

Lạc Thần bị nghẹn đến không nói nên lời.

“Nuôi nấng có cần thủ tục gì không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play