Vì bé cá đã ngủ thiếp đi, Thẩm Dao Xuyên không ở lại đáy biển nữa mà từ biệt Thẩm Liễu, được cậu ta đưa đến ranh giới ở ven bờ.
Lãnh địa của Giao tộc và Nhân tộc từ trước đến nay đều được phân chia bởi đường bờ biển. Vì sự phát triển hài hòa của hai tộc, việc giám sát ở đây đặc biệt nghiêm ngặt.
Chiếc xe bay của Thẩm Dao Xuyên đang đậu ở phía bên kia bờ biển, Thẩm Liễu đưa anh đến trạm kiểm tra an ninh rồi rời đi.
Lụa Giao không thấm nước, da và tóc của Giao nhân cũng vì là loài lưỡng cư mà tiến hóa để không dễ bám nước. Dù vừa mới từ đáy biển lên, người Thẩm Dao Xuyên vẫn khô ráo và sạch sẽ.
Đường Lí được anh đặt lại vào trong bể cá nhỏ. Lúc nãy khi nửa mê nửa tỉnh, cậu đã được anh nhét cho một viên kẹo núm * vị dâu tây. Giờ đây, cậu đang nằm bò trên chú vịt nhựa ngủ say sưa ngọt ngào, chiếc đuôi nhỏ hơi cuộn lên, hàng mi dài cong vút có thể đếm được từng sợi. Nếu lại gần còn có thể ngửi thấy một mùi sữa dâu thoang thoảng.
Nếu không phải sợ làm cậu tỉnh giấc, Thẩm Dao Xuyên thật muốn đưa tay chọc chọc vào khuôn mặt nhỏ mềm mại kia.
Mãi cho đến khi về nhà, Đường Lí vẫn chưa tỉnh lại. Thẩm Dao Xuyên bèn đặt bể cá nhỏ lên bệ đài bên cạnh thành trong của bể cá lớn. Như vậy, nếu bé con có tỉnh dậy trước mà không thấy anh cũng sẽ không quá sợ hãi, có thể tự mình lật người bơi vào trong nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT