Đã lâu không trở lại kinh thành, lần này xuống núi, Vương Xung đột nhiên có một cảm giác khác lạ. Bầu không khí của cả kinh sư đột nhiên có chút kỳ quái, phảng phất thêm một chút không khí ngâm thơ đối đáp.
Trước đây tuy cũng có người làm thơ, nhưng chưa bao giờ đến mức này.
"Công tử còn không biết sao? Bây giờ trong cung đang truyền tụng một bài thơ, nói về Thái Chân phi, đệ nhất mỹ nhân thiên hạ. Nghe nói bài thơ đó làm cực hay. Công tử thấy kia không, những nơi như 'Vân Vũ Lâu', 'Xuân Phong Lâu', 'Quần Ngọc Lâu', 'Tiên Tử Lâu' và 'Mỹ Nhân Lâu' mọc lên khắp nơi trong thành, như nấm sau mưa vậy."
"Nhiều nơi cũng không phải lầu mới, chỉ là những tửu lầu, trà lầu cũ theo phong trào đổi tên. Có nơi còn treo thẳng bài thơ đó trước cửa, làm thành biển hiệu, câu đối!"
Giữa dòng người tấp nập, một hộ vệ Vương gia không biết gì hào hứng nói.
Vương Xung vốn không để ý kỹ, được hắn nhắc nhở, nhìn kỹ lại, quả nhiên thấy một vài cảnh tượng vô cùng quen thuộc:
Bên trái: Vân tưởng y thường hoa tưởng dung.
Bên phải: Xuân phong phất hạm lộ hoa nồng.
Hoành phi: Vân Vũ Lâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play