"Bọn họ chết trận nhiều người như vậy, há có thể dễ dàng bỏ qua. Cho dù bây giờ họ không đánh lại ngươi, nhưng mười năm sau thì sao? Trăm năm sau thì sao? Sau khi ngươi chết, họ cũng sẽ phát động chiến tranh! Hận thù không ngừng chồng chất, đến cuối cùng sẽ không bao giờ hóa giải được, đó là một nút thắt không bao giờ gỡ được, và cuối cùng, kẻ xui xẻo vẫn là bá tánh Trung Thổ Thần Châu. Khi mảnh đất này thây chất đầy đồng, máu chảy thành sông, chẳng lẽ đó là điều ngươi muốn thấy sao?"
Bà lão xách giỏ, lạnh lùng nói.
"Ha ha!"
Nghe lời bà lão, Vương Xung ngồi ngay ngắn trong xe ngựa, trên mặt đột nhiên nở một nụ cười:
"Chiến tranh quả thực không thể giải quyết mọi vấn đề, nhưng thỏa hiệp thì có thể có được hòa bình sao? Rút quân khỏi Hô La San, để Đại Thực lớn mạnh, cắt giảm Tương quân, tự chặt tay chân, tự phế võ công, đó là liều thuốc hay để các ngươi hóa giải can qua sao?"
Vương Xung cười lạnh.
Bên ngoài xe ngựa, bà lão sững sờ, dường như bị lời của Vương Xung hỏi khó. Nhưng một khắc sau, Vương Xung biết mình đã sai. Thân thể bà lão khẽ run lên, sự trong trẻo và sáng ngời trong mắt nhanh chóng tan biến, trở nên vẩn đục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play