Trước hôm nay, trận phong ba này đối với họ hoàn toàn chỉ là một trò hề.
Từ đầu đến cuối, họ chưa bao giờ nghĩ Vương Xung sẽ thắng. Thậm chí ngay vừa rồi, họ vẫn còn đang thuyết phục Vương Xung, hy vọng hắn từ bỏ cuộc tỷ thí này.
Vì điều này, Trương gia thậm chí có thể dùng kiếm của mình để thay thế, giúp hắn giảm thiểu tổn thất. Hai người còn nghĩ, chỉ cần Vương Xung * hợp đồng quặng Hyderabad cho Trương gia, họ còn có thể giúp Vương gia giảm thiệt hại đến mức thấp nhất.
Thế nhưng, điều duy nhất hai người không ngờ tới là Vương Xung lại có thể chiến thắng!
Trên Thanh Phượng lâu, Hoàng Giao hoàn toàn chết lặng.
Một khắc trước, hắn còn đang thao thao bất tuyệt, cổ vũ mọi người tiến hành tỷ thí đao kiếm theo kiểu "văn đấu ". Nhưng ngay sau đó, gã mà ngày đầu tiên còn bị hắn gọi là "đồ làm trò" đã dùng một nhát kiếm dứt khoát, chém đứt hơn mười thanh bảo đao bảo kiếm, thể hiện thực lực áp đảo.
"Tên này rốt cuộc là ai?"
Trong khoảnh khắc ấy, Hoàng Giao chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh chạy từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu. Cả Thanh Phượng lâu chìm trong sự im lặng đáng sợ!
Trái ngược hoàn toàn với cảnh tượng đó, bên ngoài Thanh Phượng lâu lại vô cùng ồn ào. Trong đám đông, vô số thương nhân đao kiếm lớn nhỏ nhìn cảnh tượng kinh người này, trong lòng chấn động như trời long đất lở.
Cuộc tỷ thí đao kiếm ở Thanh Phượng lâu đã thu hút gần như tất cả các thương nhân đao kiếm trong kinh thành. Mấy ngày nay, dù chưa chính thức đối đầu, nhưng mọi thứ liên quan đến cuộc tỷ thí đều đã bị mọi người điều tra rõ ràng.
Những thanh đao kiếm treo trong Thanh Phượng lâu đều được sắp xếp theo thân phận và địa vị của thế lực đứng sau chúng. Nhát kiếm của Ngụy Hạo tuy chỉ chém đứt hơn mười thanh, nhưng tất cả chúng đều là những thanh đao kiếm sắc bén và danh giá nhất trong Thanh Phượng lâu.
Tất cả chúng đều xuất thân từ danh môn!
Thế nhưng, trước thanh kiếm thép Wootz do Vương Xung rèn ra, tất cả những thanh đao kiếm này không ngoại lệ đều bị gãy đôi.
"Đây rốt cuộc là đao kiếm gì mà có thể lợi hại đến mức này?"
Trong lòng mọi người đều kinh hãi. Những kiếm lâu, kiếm quán lớn nhỏ kia thì không nói làm gì, nhưng ngay cả những thanh đao kiếm đỉnh cấp của các đại thế gia rèn kiếm như Hoàng, Lỗ, Trình, Trương cũng bị chém đứt!
Đây là điều mà trước đây không ai dám tưởng tượng.
Trong khoảnh khắc ấy, thời gian như ngừng lại, ánh mắt của tất cả mọi người từ bốn phương tám hướng đều đổ dồn về phía trước Thanh Phượng lâu, tập trung vào thanh vũ khí thép Wootz trong tay Ngụy Hạo.
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, mọi người lần đầu tiên được chiêm ngưỡng thanh vũ khí thép Wootz chân chính đầu tiên trên thế giới này!
Đây là một thanh trường kiếm có hình dáng kỳ lạ, dài khoảng ba thước!
Nó có vẻ ngoài màu bạc lộng lẫy, như thể được mạ một lớp thủy ngân. Trên bề mặt của nó có những hoa văn kỳ lạ màu bạc mà không thanh đao kiếm nào khác có được, uốn lượn như dòng nước, đẹp đến lạ thường.
Trường kiếm cực kỳ sắc bén, sau khi liên tiếp chém đứt hơn mười thanh danh đao danh kiếm, trên thân kiếm không hề có bất kỳ tổn hại nào, thậm chí không có một vết xước nhỏ.
Thật cứng rắn đến khó tin!
Không chỉ vậy, tấm vải đen bọc vỏ kiếm cũng đã bị Ngụy Hạo xé toạc, để lộ ra vỏ kiếm màu đen. Nhìn từ bên cạnh, lớp trong là gỗ kim tơ nam mộc quý giá, lớp ngoài là da cá voi đen.
Cả hai được khâu lại bằng chỉ vàng chỉ bạc, trông vô cùng tôn quý, lộng lẫy.
Ngoài ra, khác với tất cả các loại đao kiếm được bán trên thị trường, trên vỏ của thanh trường kiếm này còn được nạm mã não đỏ, san hô và ngọc lam.
Những viên đá quý này không chỉ được nạm lên một cách đơn giản, mà còn được sắp xếp theo một quy luật mỹ học nào đó, tạo thành hình một cành mai thanh nhã!
Trong khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của vỏ kiếm này. Đặc biệt là những thương nhân đao kiếm trong đám đông, ai nấy đều há hốc miệng, sững sờ không nói nên lời.
Chưa từng có ai bỏ ra nhiều tâm huyết như vậy cho một chiếc vỏ kiếm. Có thể thấy, việc nạm những viên đá quý này đã tốn không ít thời gian. Đối với các thương nhân đao kiếm ở Trung Thổ Thần Châu, điều này hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
Ai cũng biết, điều quan trọng nhất của một thanh đao kiếm là chính bản thân nó, chứ không phải vỏ kiếm. Tất cả những ai dồn công sức vào các phương diện khác đều bị cho là màu mè, lòe loẹt.
Vì vậy, ở Trung Thổ Thần Châu, không có bất kỳ kiếm lâu, kiếm quán nào, kể cả các đại thế gia rèn kiếm, lại bỏ ra nhiều công sức cho vỏ kiếm đến vậy.
Ngay cả những đại sư rèn kiếm, dù có thêm chút công phu cho vỏ kiếm, cũng quyết không đến mức này. Những viên đá quý mà Vương Xung nạm trên vỏ kiếm, e rằng đã có giá hơn sáu trăm lượng hoàng kim.
Không chỉ vậy, Vương Xung thậm chí còn bỏ công sức vào cả chuôi kiếm thép Wootz. Tấm chắn tay được làm bằng bạc mạ vàng, tay cầm dùng sừng tê giác đen. Ngoài ra, giống như vỏ kiếm, chuôi kiếm cũng được nạm những viên đá quý đắt tiền!
Loại đao kiếm này nếu là của người khác, chắc chắn sẽ bị cho là lòe loẹt, nhưng bây giờ, sau khi đã chứng kiến sự lợi hại của vũ khí thép Wootz, nào còn ai dám nói một lời!
"Kiếm tốt! Quả nhiên là kiếm tốt! . . . Trung Thổ Thần Châu lại có đao kiếm sắc bén như vậy!"
Trên Thanh Phượng lâu, Mosside thấy rất rõ, hắn vịn vào hai bên ghế mây, đột ngột đứng dậy.
Cuộc tỷ thí này, hắn vẫn luôn giữ một tâm thái rất thoải mái. Nhưng trong khoảnh khắc này, Mosside đột nhiên nhận ra, mình đã thực sự xem thường cuộc tỷ thí đao kiếm này.
"Chuyến đi Trung Thổ này không uổng công, đao kiếm như vậy, dù giá cao bao nhiêu cũng đáng. Bất kể thế nào, ta nhất định phải mang một thanh kiếm về!"
Mosside nhìn thanh kiếm thép Wootz trong tay Ngụy Hạo, ánh mắt sáng rực.