Nhạn Vị Trì suy nghĩ một lát rồi nói:
"Minh Dương quận chúa tuy có lỗi, nhưng nàng ta hoàn toàn không biết gì về chuyện ở Bạch Dương dịch, hơn nữa Trường Tín Vương hộ giá có công, công tội bù trừ, cứ để nàng ta về Trường Tín vương phủ, quãng đời còn lại để Trường Tín Vương tự mình quản giáo."
Dương Vân Phong gật đầu, hắn cũng cảm thấy sự sắp xếp này khá hợp lý.
"Vậy những người khác thì sao?"
Nhạn Vị Trì lại suy nghĩ kỹ rồi nói:
"Bệ hạ chắc chắn sẽ tịch biên gia sản của Bình Dịch Hầu phủ, nhưng xét thấy trong phủ chỉ còn lại phụ nữ và trẻ em, xin bệ hạ nương tay, cho họ một con đường sống. Trước khi vào tù, Nhạn Hàn Sơn đã có ý định nâng Chu Thải Lăng lên làm bình thê, tuy bây giờ vị trí này không còn mang lại vinh quang gì, nhưng nếu là thê tử, nàng ấy có thể quản lý hậu trạch. Cũng để các di nương và muội muội kia không phải không nơi nương tựa, không chốn dung thân."
Dương Vân Phong gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT