Hứa Ân Đường nhanh chóng giấu tay đang cầm dải ruy băng ước nguyện ra sau lưng.
Sau khi làm động tác này, cô lại cảm thấy mình như kẻ làm chuyện mờ ám, chột dạ.
Nếu cô giải thích rằng đây là của bạn cô, có phải là đang viện cớ không?
“Cái đó… em——”
Đàm Tế Lễ: “Không gọi anh hai nữa?”
“…” Mặt Hứa Ân Đường nóng bừng.
Sao lần nào cũng xấu hổ thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play