Trong ký túc xá, điều hòa phả hơi mát phà thẳng vào mặt.
Mộng Khê Uyển chống chân sau, ngồi bên bàn học nghiêm túc lật xem sách chuyên ngành một lúc. Cậu bỗng cảm thấy đầu óc lại trở nên lơ mơ, uể oải, kèm theo chút cảm giác thiếu oxy. Thế là cậu "bang" một tiếng, dứt khoát đóng sách lại, xoay người cầm điện thoại trèo lên giường, trùm chăn điều hòa ngủ bù.
Trong giấc mơ, cậu mơ màng chìm vào giấc ngủ. Cậu mơ hồ nghe thấy có người mở cửa ký túc xá và nói gì đó, nhưng cả người cậu quá mệt mỏi và buồn ngủ, nên cậu chỉ khẽ trở mình rồi lại chìm vào một giấc mơ sâu hơn.
Trong mơ, có một cậu bé khoảng bảy, tám tuổi, cô đơn ngồi nửa quỳ trước một đồi cát vào lúc chạng vạng hoàng hôn. Cậu bé vừa dùng chiếc xẻng nhựa nhỏ đào cát mềm, vừa ngẩng đôi mắt hạnh hổ phách tròn xoe lên nhìn cậu, vẻ mặt đầy oán giận. "…Tôi đã đợi anh lâu lắm rồi, sao giờ anh mới đến?"
"..."
Đón ánh hoàng hôn rực rỡ, Mộng Khê Uyển đạp lên cái bóng dài của mình, ngồi xổm xuống trước mặt cậu bé, chỉ vào mình và tò mò hỏi, "Em đang đợi anh sao?"
"Đúng rồi, đợi anh đến thay ca, anh không biết sao?" Cậu bé có một gương mặt tinh xảo, trắng trẻo như được điêu khắc từ ngọc. Nhưng lời nói lại già dặn như ông cụ non. "Nhưng mà, anh đi nhầm đường một lát, nên tôi không trách anh đâu..." Dứt lời, cậu bé không nói không rằng nhét chiếc xẻng nhỏ màu đỏ vào tay cậu. "Nhưng giờ anh đã quay lại rồi, vậy tôi đi đây. Sau này chỗ này giao lại cho anh đấy nhé ~"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT