Suy xét thì cũng chỉ là suy xét thôi, bởi vì cậu hiện tại là một sinh viên nghèo khó, lấy đâu ra tiền mà thuê nhà ở khu đó.
Mộng Khê Uyển ủ rũ tắt màn hình điện thoại, rồi quay người ôm sách giáo khoa đi về phía khu chung cư.
Tháng Mười, hương hoa mộc quế bay thoang thoảng.
Mộng Khê Uyển đi một mình trên con đường rợp lá bạch quả vàng, đối diện là một nhóm nam sinh đại học đang cười nói vui vẻ. Họ ôm quả bóng rổ phiên bản giới hạn lướt qua trước mặt cậu, nhưng liên tục ngoái đầu lại nhìn về phía cậu.
"Ai da?"
Một cậu thiếu niên cố tình kéo thấp chiếc mũ lưỡi trai bỗng dưng bị người bên cạnh huých vai nhẹ một cái. Cậu ta nghe thấy giọng nói có vẻ cợt nhả của người đó nhắc nhở: "Trùng hợp quá, A Từ, chẳng phải đây là người anh rẻ rách Mộng Khê Uyển của cậu sao? Sao không đến chào hỏi một tiếng?"
"Thẩm Vị Nhiên, mẹ nó!" Thiếu niên nghe vậy lập tức nổi giận. Cậu ta giơ tay đẩy mạnh cánh tay của người bạn đang cười cợt, giọng nói trong trẻo mà đầy vẻ khó chịu: "Đừng suốt ngày đem mấy con mèo con chó con tùy tiện lôi ra cho tao nhận vơ, mẹ nó chứ, nhà họ Lộ chúng ta chỉ có một mình tao là con độc đinh thôi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play