Có lẽ vì Phong Tri Ý đã được AI ân cần chỉ bảo, nên từ trong thái độ vô cùng tủi thân rất tự nhiên này mà cô nhìn thấy được vẻ giả vờ đáng thương của anh.
Nhưng không biết vì sao, cô không hề cảm thấy chán ghét hay tức giận, ngược lại còn thấy đáng yêu, thậm chí còn sinh lòng thương tiếc:
"Đại đội trưởng cũng không quan tâm à?"
Mạnh Tây Châu nhẹ nhàng nói:
"Ừ".
“Nếu đã không ai quản.”
Phong Tri Ý suy nghĩ một lúc, nếu cô ở vị trí của Mạnh Tây Châu thì sẽ ra sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT