Phong Tri Ý im lặng, sau đó cô nhớ ra Trần Tố Tố năm nay quả thực mười chín tuổi, cô ta lớn hơn nguyên thân ba tuổi, cũng không biết họ làm thế nào mà thế thân được.
Chu Mạn Mạn càng nhìn càng ghen tị, ánh mắt nhìn vào mái tóc đen nhánh của cô, cô ta đưa tay kéo b.í.m tóc của cô:
“Còn tóc của cô nữa, làm sao để nuôi như này? Tôi nhớ khi cô mới đến đây, tóc vẫn còn ngắn và khô vàng thôi mà?"
Phong Tri Ý khéo léo tránh né và cười cười:
"Tôi cũng không biết, tự nó đổi màu thôi."
Chu Mạn Mạn tự có tính toán:
"Chẳng lẽ ở nhà xã viên được ăn rất ngon sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT